EM MÈO MOMO



Chuyện kể về hành trình đi tìm chủ cho bé mèo MoMo của cô bé Lily.
Giới thiệu nhân vật.
+ Lily: một cô bé vui vẻ, lạc quan và rất yêu những cuốn sách.
+ MoMo: bé mèo đi lạc, ưa sạch sẽ, rất hay nũng nịu, giận dỗi, thích ra ngoài vào ngày mưa.

Phần 1: KHÔNG VÂNG LỜI

Ngày xửa ngày xưa,

Có một em mèo mải chơi, không nghe lời mẹ, đến khi quên đường về, em mèo cảm thấy rất cô đơn và sợ hãi, em lang thang khắp nơi, ngó nghiêng những ô cửa trên mái nhà để tìm về với gia đình của mình.
Đêm hôm ấy, em vẫn chưa tìm được đường về, em không biết mình có thể đi tiếp được hay không, bụng em trống rỗng và sôi lên liên hồi, em nhớ nhà, em nhớ mẹ, em nhớ những cái vuốt ve, cái ôm ấm áp chở che để nuôi dưỡng em khôn lớn,... nước mắt em sắp chảy ra rồi, không được, mình không thể yếu đuối như vậy được nhất định mình sẽ tìm được mà...


                         

Phần 2: NHÀ MÌNH Ở ĐÂU?

Nhà tớ phân chia nhiệm vụ việc nhà rất rõ ràng. Tớ phụ trách thổi cơm và rửa bát, em Khánh đổ rác và phơi quần áo, nhưng thật không may là hôm qua em ấy bị chấn thương khi tập luyện cùng đội bóng nên tớ làm thay cả phần của em. Nếu không có buổi đi đổ rác hôm ấy, tớ đã bỏ lỡ một điều kì diệu.

Khi xách xô rác đổ vào nơi qui định, tớ nghe thấy tiếng kêu run run: “Meo.Meo” của một em mèo lấp ló sau xe rác. Ban đầu tớ không để ý lắm vì xung quanh khu này có rất nhiều em mèo đi dạo với chủ. Nhưng em mèo này chạy ra vớ tớ, kêu liên hồi như muốn nói: “ Chị ơi, cứu em “ vậy. Ánh mắt của em ấy thật yếu ớt như muốn làm ơn, em đứng không vững, bước đi chệch choạng, nên tớ đã nghĩ là em bị lạc mất mấy ngày rồi. Tớ nhìn quanh không thấy ai ở quanh và táo bạo nghĩ :
-         Chắc là em đói lắm rồi nhỉ, về nhà chị sẽ cho em ăn nha!
Người em ấy mềm nhũn, mặc cho tớ bế trên tay mà em không phản ứng lại gì. Tớ đặt em nằm trên một chiếc khăn mềm và lấy sữa cho em uống. Tớ nghĩ đến bạn chủ của em chắc cũng lo lắng và tìm em khắp nơi, bạn ấy chắc là vô cùng lo lắng...

23h30. Tớ ngồi đợi em ăn xong, tớ lót lại chỗ nằm, nhìn em nhắm mắt và ngủ ngon lành. Một cảm giác bình yên trong lòng, tớ cảm ơn mình vì ngày hôm nay đã đi đổ rác, đã dành thời gian để thấu hiểu một tâm hồn bé nhỏ, đã thức muộn hơn để chăm sóc một sinh linh mà nếu chỉ chậm một ngày nữa thôi có thể em sẽ không còn tồn tại trên cõi đời này nữa. Có lẽ ông trời đã sắp đặt mọi chuyện, để em ấy được cứu giúp. “ Em à, ngủ ngoan nhé. Đừng sợ, không sao nữa rồi. Chị sẽ thay mẹ bảo vệ em. “ Tớ thủ thỉ , tay tớ khẽ vuốt nhẹ đám long tơ trắng muốt trên trán em..và chợt nhận ra mình phải đi ngủ để lấy sức mai dậy sớm học bài.

Phần 3: GIA ĐÌNH MỚI
Ngày hôm sau, tớ đã đem em mèo đi tìm chủ. Tớ gõ cửa từng nhà trong khu phố, hỏi thăm có ai để lạc em không, nhưng hành trình tìm kiếm dường như không có kết quả. Vậy là tớ thử cách khác, tớ lấy một tờ giấy to, ghi thông tin và dán ở bảng tin của tổ dân phố như sau:
NHÀ CHÁU ĐANG NHẶT ĐƯỢC MỘT CHÚ MÈO LẠC
Đặc điểm: Khoảng ba tuổi, lông trắng, mượt, em rất ngoan, thích ăn sữa
Liên hệ SĐT: 032712xxxx.

Mấy ngày trông đợi, tớ không thấy có ai đến hỏi thăm, tớ cũng không bóc giấy thông báo đi vì tớ vẫn mong một ngày nào đó người chủ cũ của em sẽ tìm được. " Em ở lại đây với chị nhé! Nhà chị có ba, có mẹ , có anh Khánh nè! Chị sẽ chăm sóc em trong khi đợi mẹ em đến đón em về nhé! " Bắt đầu từ mai gia đình tớ có một thành viên mới. Chính là bé mèo Momo.
Trong tiếng Nhật, Momo có nghĩa là quả đào, em mèo có đôi tai màu hồng giống trái đào nên tớ đặt tên em như vậy. ^^.
                 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

03 mindset nhất định phải có để duy trì mọi thói quen

08 sự thật khi trở thành sinh viên năm nhất.

Chuyện chưa kể về những bức thư tay