HÀ NỘI - THÀNH PHỐ VÌ HÒA BÌNH
Hà Nội đón tháng mười với
tiết trời se lạnh đầu mùa, là khoảnh khắc tớ chợt nhận ra mùa đông sắp về, là
khi hội sách hằng năm lại tổ chức để gieo những mầm tri thức mới.
Không phải tự nhiên mà Hà
Nội được mệnh danh là Thành Phố Vì Hòa Bình. Một thành phố làm lòng người cảm
tháy bình yên khi vang lên hai tiếng thân thương“ Hà Nội”.Một thành phố khiến tâm hồn thảnh thơi khi thả bộ dưới những tán cổ thụ xanh mát, mang đậm hương
hoài niệm của một thời lịch sử. Thành phố trong tim tớ là một góc hồn nhỏ, nơi chứa
chan kỉ niệm với những nhành hoa sữa li ti, với những cốc me đá mát lạnh xua đi
nằng trưa hè oi ả, đó còn là con đường tớ đi học, nơi hoa phượng rụng xuống
vương trên mái tóc, hay những cơn gió Đông Bắc đầu mùa báo hiệu đông sang... Hà Nội đã cùng đất nước đi qua những thăng trầm lịch sử, sáu mươi ngày đêm oanh liệt còn dư âm của những chiến công năm 72, Hà Nội như một người con gái Việt Nam rất mực mạnh mẽ, kiên cường nhưng đằng sau đó ẩn chứa một tâm hồn dịu dàng và nữ tính.
Hà Nội là... tình yêu nhỏ bé mà tớ luôn giữ
trong tim, là nơi có căn nhà cấp bốn nhỏ nhắn của gia đình mình. Ngôi nhà tuy
không rộng rãi gì, nhưng đó là công sức của ba mẹ bao năm vất vả làm lụng và
tích góp, trong ngôi nhà ấy, tớ đã sống thật hạnh phúc, với ba mẹ với em trai
và em mèo Momo đáng yêu. Nhà tớ có một chiếc ban công nhỏ, trồng những cây
xương rồng xinh xắn...
Hà Nội khiến lòng người
bình yên từ trong những khoảnh khắc giản đơn hằng ngày.
Hôm nay là một ngày ý nghĩa với tớ, khi tớ
dành thời gian cùng em trai đi dạo trên phố sách ở Hoàng Thành, quanh năm bận bịu
khiến tớ dành ít thời gian cho em...Tớ nắm tay em thật chặt, dắt em sang đường,
cảm giác hơi ấm của bàn tay em truyền sang làm lòng tớ vô cùng ấm áp. Lúc đứng
chờ đèn đỏ sang đường, tớ nhận ra ...năm nay em đã cao hơn tớ, chững chạc và
trưởng thành hơn rất nhiều, năm nay em sẽ thi đại học, nhìn em chăm chỉ và miệt
mài luyện đề vào sáng sớm, tớ lại nghĩ đến tớ của hai năm trước, mang theo những
nỗ lực và quyết tâm để đạt được ước mơ của mình.
-
Hôm nay chị sẽ mua tặng em một cuốn sách
nhé!- Tớ thì thầm với em
-
Thật ạ? Vậy thì chị tặng em cuốn Từ vựng
tiếng anh chị nhé!- Em reo lên.
Hạnh phúc không ở đâu xa mà luôn ở bên cạnh chúng ta,
một buổi chiều bình dị, có một cô bé lẽo đẽo đi theo cậu em trai lăng xăng chọn
sách, miệng liên tục gọi: “ Chị ơi, chị ơi, cuốn này hay lắm chị nè! Ôi nhưng
em không có tiền, không có tiền thì làm sao nhỉ?” làm cô bé tủm tỉm, cười mãi
không thôi. Hẹn em vào mùa sách năm sau, nhé!
Nhận xét
Đăng nhận xét