Cầu toàn từ những việc nhỏ.

 “Sai một ly, đi một dặm”

01. Tôi từng đọc một câu trong sách thế này: “Nếu được gọi để làm một người phu quét đường, hãy quét những con đường như Michelangelo đã vẽ tranh, hãy quét những con đường như  Beethoven đã soạn nhạc, hãy quét những con đường như Shakespeare đã làm thơ. Người phu quét đường phải quét những con đường sạch đến độ ai cũng phải dừng lại để nói rằng: “Đây là người quét đường vĩ đại, người đã làm thật tốt công việc của mình”. Chúng ta ai cũng có một công việc, một sự nghiệp riêng, một hoài bão ấp ủ mà có thể bạn và tôi đều chưa thể thực hiện, nhưng nếu chúng ta làm công việc của mình mỗi ngày trong niềm say mê và nhiệt huyết, kết quả sẽ luôn chờ đợi chúng ta ở phía cuối con đường. Câu nói gợi cho tôi nhớ đến bài học về sự cầu toàn trong mọi việc và niềm hứng khởi say mê khi chúng ta được làm điều mà mình yêu thích.  

02.  Nếu bạn là người phu quét đường, bạn có tận tâm và làm tốt công việc của mình trong niềm hân hoan phấn khởi? Đa phần chúng ta sẽ làm qua loa vì quét đường có vẻ là một công việc không thú vị gì. Nhưng nếu tất cả mọi người đều trở thành công chức nhà nước, đều ngồi trong những công sở mát lạnh điều hòa thì thành phố của chúng ta sẽ không thể sạch sẽ tinh tươm như mỗi sáng đi làm bạn vẫn thấy.

Rất nhiều người đi làm, nhưng đi làm trong hạnh phúc liệu có mấy ai?

03. Tôi luôn đặt ra tiêu chuẩn cao cho mọi việc mình làm, từ những việc nhỏ nhất: những bài tôi viết, những bữa cơm tôi làm đến những tiêu chí khi lựa chọn dự án hay khách hàng đối tác…giống người phu quét đường kia, tôi không thể làm tốt nhất công việc một cách tuyệt đối hoàn hảo, nhưng nhất định những sản phẩm tôi làm ra phải đạt tiêu chuẩn tốt nhất trong khả năng của mình. Tôi còn nhớ khi dịch một bản thảo cho sếp từ tiếng Anh sang tiếng Việt, tôi không để ý sự khác biệt giữa dấu phẩy và dấu chấm phẩy, sếp kiểm tra bản thảo và góp ý ngay, chị nói: “Em biết câu “giấy trắng mực đen, bút sa gà chết” không? Bản thảo này còn được xuất bản in ra hàng nghìn cuốn, còn được in để gửi cho khách hàng thẩm định, lỗi ngữ pháp này tuy nhỏ nhưng có thể tạo ra sai sót lớn, em hiểu ý chị không?”. Từ sau đó, tôi luôn kiểm tra công việc thật kĩ từ hình thức tới nội dung, tôi giả vờ nhập tâm mình là sếp thì mình sẽ kiểm tra những sai sót ở phần nào? Giả sử như đây là bản thảo của tôi, tôi sẽ đọc không sót một chữ và tận tâm đến từng dấu chấm dấu phẩy. Lời góp ý của chị ngày ấy khiến tôi luôn ghi nhớ trong lòng. “Em có thể làm tốt hơn, tốt hơn nữa, nhờ sự tỉ mỉ, cẩn thận , đó là đức tính không phải ai cũng có bởi nó đòi hỏi chúng ta phải dành thời gian để tự vấn và phản biện chính mình”.

Có những sai sót mà bạn nghĩ rằng “Cái lỗi nhỏ xíu này thì có vấn đề gì, cho qua, cho qua”. Đừng nhầm bạn nhé! Sẽ ra sao nếu một bài viết bị viết sai chính tả được chia sẻ khắp nơi, sẽ ra sao nếu hợp đồng bạn gửi cho khách hàng thiếu hoặc thừa một con số? Chỉ cần bớt chút thời gian chăm chút và kiểm tra lại thành quả của mình, thời gian bạn chỉnh sửa lúc này chắc chắn sẽ ít hơn khỏang thời gian bạn cần để giải quyết hậu quả cho những sai sót không đáng có trong thời gian tới.

04. Có những người khó chịu với tính cầu toàn của tôi, họ bảo tôi khó tính, không thể hợp tác lâu dài. Nếu chỉ vì ngoại cảnh tác động mà tôi chấp nhận hạ thấp giá trị của mình xuống. Nếu có hợp tác với nhau, mối quan hệ cũng không thể lâu bền. Để rút ngắn khoảng cách với sự cầu toàn, không còn cách nào khác ngoài việc tôi phải liên tục tiến bộ và làm mới bản thân. Có bốn nguồn tài nguyên mà tôi luôn chủ động tích lũy : 1) Kiến thức, 2) Kĩ năng, 3) Kinh nghiệm, 4) Các mối quan hệ trong cuộc sống. Tôi sẽ phân tích kĩ bốn yếu tố này ở bài viết sau.

05. Sự cầu toàn không giúp tôi loại bỏ hoàn toàn khiếm khuyết mà chỉ giúp tôi hạn chế tối đa sai sót có thể xảy ra. Tôi chấp nhận và cho phép bản thân minh được sai nhưng sau đó phải đi kèm hành động thiết thực và sửa lỗi. Sai thì sửa. Kinh nghiệm có lẽ là sợi dây mà chúng ta rút hoài không hết. Chúng ta là con người có cảm xúc và tư duy, chúng ta không được lập trình theo nguyên tắc để làm một cái gì đó chuẩn chỉ và tự động. Đó là lí do vì sao chúng ta cần thời gian để trải nghiệm và nhìn nhận bản thân, phân tích sai lầm và trưởng thành từ đó.




--------------------

 Ghé thăm mình tại:

  https://www.facebook.com/lilytruongnguoigochu

 Ảnh: Pinterest

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

REVIEW SÁCH " HIỂU VỀ TRÁI TIM" - THÍCH MINH NIỆM

Có nên tham gia câu lạc bộ trên giảng đường đại học?

Mình đã ghi chép ở trường luật Luật như thế nào?