Mùa hạ của ba
Mùa hạ của chúng con là mùa của nghỉ ngơi nhưng mùa hạ của ba là khoảng thời gian nặng nhọc nhất.
Ba tớ là một quân nhân, ba đã từng đi công tác ở nhiều nơi. Khi thì lên biên giới xa xôi đem về cho tớ những trái quả lạ kì mà chỉ ở vùng lạnh mới có, khi thì là hoa bàng vuông kiên cường ngoài bão gió của Trường Sa thân yêu. Ba có một cô con gái dễ thương tên là Lily. Chính là tớ đây. Tớ thường viết thư cho ba kể rằng con và mẹ nhớ ba nhiều, mỗi sáng ba gọi điện về nhà báo thức mà tớ cứ mơ màng như nghe ba gọi: '' Con yêu dậy thôi nào!''. Cho đến khi tỉnh hẳn mới nhận ra mình đang nằm mơ.
Chưa sinh nhật nào ba được ngồi bên cạnh nghe tớ thủ thỉ vài điều ước, ba về nhà trong bộn bề lo toan , việc cơ quan, việc gia đình, Ba à năm nay con gái ba sắp 18 tuổi rồi, con sẽ không khóc lóc đòi ba chơi búp bê cùng hay mua nhiều kem ốc quế nữa. Con đã đủ trưởng thành để nhận ra những yêu thương của ba thầm lặng dõi theo con , ba không bao giờ thể hiện ra ba yêu con như thế nào, nhưng con hiểu đằng sau những ca trực đêm khẩn cấp đằng sau những vất vả của người lính hải quân kiên cường, con đã hiểu vì sao mẹ lại yêu ba và chúng ta là một chỉnh thể của hạnh phúc...
Mùa hạ đến con không có cơ hội được đi du lịch như bao bạn bè, con cũng không đi xem phim hay đến trung tâm mua sắm để tụ tập, con thích cái cảm giác được xắn tay áo và rửa bát. Rửa bát khiến con trầm tĩnh, từng chiếc bát chiếc đũa lần lượt rũ bỏ lớp áo nhầy nhụa bên ngoài để lộ lớp trắng trong sáng tinh khôi. Nước tràn ra chạm xuống bàn tay con khéo léo với những đường cong tỉ mỉ. Nước nhỏ xuống làm bọt xà phòng bung lên tinh nghịch. Những điều bé nhỏ với con là vậy đấy, một chút để tâm và yêu thích những việc mình làm. Hạnh phúc thật giản đơn ba nhỉ?
Bong bóng vốn mong manh dễ vỡ, nhưng vở mất rồi thì phải làm sao hả ba?
'' Con yêu, ba con mình sẽ thổi lại một bong bóng mới được không nào?
Có những thứ trong đời sẽ rời bỏ ta mà đi nhưng chỉ có một điều thuộc về ta mãi mãi đó là bản thân và gia đình. Cứ dũng cảm buông bỏ và hi sinh cố gắng làm lại lần nữa nhé? Cảm ơn ba vì đã ba của con.
Ba tớ là một quân nhân, ba đã từng đi công tác ở nhiều nơi. Khi thì lên biên giới xa xôi đem về cho tớ những trái quả lạ kì mà chỉ ở vùng lạnh mới có, khi thì là hoa bàng vuông kiên cường ngoài bão gió của Trường Sa thân yêu. Ba có một cô con gái dễ thương tên là Lily. Chính là tớ đây. Tớ thường viết thư cho ba kể rằng con và mẹ nhớ ba nhiều, mỗi sáng ba gọi điện về nhà báo thức mà tớ cứ mơ màng như nghe ba gọi: '' Con yêu dậy thôi nào!''. Cho đến khi tỉnh hẳn mới nhận ra mình đang nằm mơ.
Chưa sinh nhật nào ba được ngồi bên cạnh nghe tớ thủ thỉ vài điều ước, ba về nhà trong bộn bề lo toan , việc cơ quan, việc gia đình, Ba à năm nay con gái ba sắp 18 tuổi rồi, con sẽ không khóc lóc đòi ba chơi búp bê cùng hay mua nhiều kem ốc quế nữa. Con đã đủ trưởng thành để nhận ra những yêu thương của ba thầm lặng dõi theo con , ba không bao giờ thể hiện ra ba yêu con như thế nào, nhưng con hiểu đằng sau những ca trực đêm khẩn cấp đằng sau những vất vả của người lính hải quân kiên cường, con đã hiểu vì sao mẹ lại yêu ba và chúng ta là một chỉnh thể của hạnh phúc...
Mùa hạ đến con không có cơ hội được đi du lịch như bao bạn bè, con cũng không đi xem phim hay đến trung tâm mua sắm để tụ tập, con thích cái cảm giác được xắn tay áo và rửa bát. Rửa bát khiến con trầm tĩnh, từng chiếc bát chiếc đũa lần lượt rũ bỏ lớp áo nhầy nhụa bên ngoài để lộ lớp trắng trong sáng tinh khôi. Nước tràn ra chạm xuống bàn tay con khéo léo với những đường cong tỉ mỉ. Nước nhỏ xuống làm bọt xà phòng bung lên tinh nghịch. Những điều bé nhỏ với con là vậy đấy, một chút để tâm và yêu thích những việc mình làm. Hạnh phúc thật giản đơn ba nhỉ?
Bong bóng vốn mong manh dễ vỡ, nhưng vở mất rồi thì phải làm sao hả ba?
'' Con yêu, ba con mình sẽ thổi lại một bong bóng mới được không nào?
Có những thứ trong đời sẽ rời bỏ ta mà đi nhưng chỉ có một điều thuộc về ta mãi mãi đó là bản thân và gia đình. Cứ dũng cảm buông bỏ và hi sinh cố gắng làm lại lần nữa nhé? Cảm ơn ba vì đã ba của con.

Nhận xét
Đăng nhận xét